Các
nhà khoa học đã giật mình khi được tận mắt củ sâm 800 tuổi, được tìm
thấy trong rừng Hoàng Liên Sơn. Tuy nhiên, củ sâm đã bị một lão nông đem
ngâm rượu… uống chơi!
Người ở trong rừng
Tôi quen ông Trần Ngọc Lâm từ 3 năm trước, trong một lần chinh phục đỉnh Fansipan – nóc nhà Đông Dương.
Ông Lâm vốn bị bệnh ung thư phổi, bị Bệnh viện 103 trả về chờ chết từ 10 năm trước.
Ông Lâm lang thang hết ngày này qua ngày khác trong rừng Hoàng Liên để tìm thuốc cứu mình và cứu người. |
Vì không muốn vợ con phải đau lòng khi chứng kiến cảnh ông chết dần, chết mòn, nên ông đã lần vào rừng để chết một cách lặng lẽ.
Vào
rừng Hoàng Liên Sơn, trèo lên tận đỉnh Fansipan, ông Lâm đã phát hiện
ra nơi đây có rất nhiều cây thuốc trị bệnh ung thư. Những cây thuốc này
ông học được từ các thiền sư Tây Tạng, hồi ông lái xe siêu trường siêu
trọng từ Lào Cai qua Tây Tạng, sang tận Nga.
Cứ
vặt lá, nhổ củ nhai sống, thế mà ông sống khỏe đến ngày nay. Không
những thế, ông còn cung cấp bài thuốc cứu sống hoặc kéo dài tuổi thọ cho
khá nhiều người mắc bệnh ung thư.
Để
có thuốc trị bệnh cho mình và cho người, ông đã dựng lều dựng lán trong
rừng, thậm chí ở cả trong hang, rồi hết ngày này qua ngày khác, lang
thang khắp các cánh rừng để tìm thuốc quý.
Bẻ củ sâm 800 tuổi như bẻ củ khoai
Mới
đây, xuất phát từ cửa hang trên độ cao 2.900m, ông Lâm bám theo những
vách đá để chinh phục những ngọn núi khổng lồ, trồi lên khỏi đại ngàn
hoang thẳm, đi về phía Lai Châu để tìm thuốc.
Nơi
đây, những cánh rừng hoang vu chưa hề có dấu chân người. Đàn khỉ vẫn
nhảy rào rào trên ngọn cây và nhìn ông Lâm như một giống lạ.
Trên ngọn núi đá vôi cao ngất ngưởng thuộc tỉnh Lai Châu, ông Lâm đã tìm được củ sâm quý. |
Sau 3 ngày 3 đêm lầm lũi đi trong rừng, ông đặt chân lên một ngọn núi cao gần 2.900m thuộc đất Lai Châu.
Ở độ cao này, chỉ có loài trúc sống được. Giống trúc ở đây thân bé như que tăm, cao đến đầu gối, sống bám vào vách đá.
Trong lúc tìm thuốc, ông Lâm gặp một giống cây lạ, thân trông như củ, củ giống như thân. Tuy nhiên, ông thấy rất quen.
Ngẫm
ngợi một lúc, ông mới nhớ rằng, đây là giống sâm mọc ở vùng núi Tây
Tạng, trên độ cao 4.000-5.000m, mà vị thiền sư chữa bệnh đã một lần chỉ
cho ông. Người Tây Tạng gọi đó là sâm Hymalaya.
Ông Lâm tiếc hùi hụi vì đã đem củ sâm bạc tỷ đi ngâmm rượu uống chơi. |
Loài sâm này mỗi năm một lần rụng lá và mọc thêm một đốt, dài bằng đốt ngón tay. Mỗi năm nó chỉ ra 3-4 lá và mỗi lá có 7 thùy.
Củ
sâm mọc ngẩng lên trời, nhưng được vài năm, thân nặng quá, lại gục
xuống, rồi bị mùn lá phủ lên che kín, thành thử phần thân nó chìm trong
đất đá từ nhiều trăm năm trước.
Ông
Lâm cẩn thận đào củ sâm. Sau một giờ đồng hồ miệt mài đào bới, ông Lâm
đã nhấc được củ sâm lên khỏi mặt đất. Phần thân củ sâm nằm dưới lòng đất
có màu vàng nhạt và phần đuôi của nó có hình người, giống như một củ
sâm bình thường khác.
Một đốt của củ sâm sau khi đã phơi khô và ngâm rượu. |
Phần thân củ sâm dài quá sải tay, to bằng cổ tay, mỗi đốt dài 1-2 cm, phần củ bằng bắp chân. Ông Lâm tỉ mẩn ngồi đếm được tới 800 đốt. Như vậy, tuổi đời củ sâm này đã vắt qua 8 thế kỷ. Ước chừng, củ sâm này nặng tới 10kg.
Chỉ
có chiếc ba lô để đựng quần áo, túi ngủ, thức ăn, không có cách nào
nhét nổi củ sâm dài thòng lõng đó, nên ông Lâm đành bẻ củ sâm thành từng
khúc nhỏ, nhét hết vào các ngóc ngách của ba lô.
Còn tiếp…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét